Giáp: – Nà y ông, khi má»t ngưá»i Äâm ÄÆ¡n kiến nghá» Äình chá» phát hà nh má»t cuá»n sách thì là lá»i do sách hay do ngưá»i kiến nghá»?
Ất: – à hay, ông nà y há»i ngá» ghê! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là do sách rá»i, không lẽ tá»± dưng ngưá»i ta rá»i hÆ¡i mà Äi kiến nghá»?
Giáp: – Ãng nói thế chưa chuẩn. Tại sao cÅ©ng cuá»n sách Äó ngưá»i khác lại khen rầm trá»i, còn anh kia lại háºm há»±c chá»i bá»i và Äi kiến nghá» cấm phát hà nh. Rõ rà ng anh chà ng kia có vấn Äá».
Ất: – á» ha! Ãng nói cÅ©ng có lý nhưng vẫn chưa bằng tôi. Nhưng mà nà y, ông có biết lý do gì mà ngưá»i ta lại Äâm ÄÆ¡n kiến nghá» Äình chá» phát hà nh cuá»n sách kia không?
Giáp: - Thì anh kiến nghá» nói là do ngưá»i viết sách không trung thá»±c, ná» như pháo, lại còn thái Äá» thách thức dư luáºn… nên anh ta ngứa mắt quyết Än thua, Äòi kiá»n tá»i cùng Äấy.
Ất: – Ãi trùi! CÄng à nha! Mà ông Äang nói Äến sách gì ta? Có phải âsách Äenâ không?
Giáp: - Khà khà ! Ãng Äúng là lạc háºu hÆ¡n cả vợ thằng Äáºu. Dân chúng Äang bà n tán rầm trá»i vá» cuá»n sách nà y Äó ông Æ¡i. Sách viết dưá»i dạng nháºt ký, ká» vá» hà nh trình cá»§a tác giả là má»t cô gái má»i ngoà i hai mươi, Äã Äi du lá»ch phá»§i má»t mình qua hÆ¡n hai mươi nưá»c chá» vá»i sá» tiá»n ban Äầu là mấy trÄm Äô la thôi.
Ất: – à à , xạo à nha. Tôi không nói ông xạo, mà nói cô tác giả kia xạo, tôi cóc thèm tin. Xưa giá» chá» nghe có ÄÆ°á»ng TÄng sang Tây Trúc lấy kinh là Äi qua nhiá»u nưá»c nhứt, nhưng vẫn phải có Tôn Ngá» Không há» tá»ng, không thì bá» là m thá»t ngay.
Giáp: – Thì cÅ©ng có nhiá»u ngưá»i không tin như ông. Há» nghi ngá» nhiá»u chi tiết trong sách là vô lý, có vẻ không tháºt. Khi há»p báo thì tác giả lại trả lá»i không ÄÆ°á»£c thuyết phục, thế nên nhiá»u ngưá»i tá» thái Äá» phản Äá»i, ném Äá rà o rà o.
Ất: – Thế ông có tin tác giả viết Äúng sá»± tháºt không?
Giáp: – Tôi cÅ©ng không tin lắm. Có vẻ tác giả hÆ¡i cưá»ng Äiá»u, là m cho ngưá»i Äá»c thấy em ý Äi Äến Äâu cÅ©ng trá» thà nh nhân váºt quan trá»ng nhất, ngưá»i sÄn kẻ Äón, ngưá»i ná» kẻ phục… Má»t ngưá»i lang thang giữa Châu Phi mà thưá»ng ÄÆ°á»£c á» biá»t thá»±, ÄÆ°á»£c má»i là m quản lý trong khi không có chuyên môn… tháºm chà trong vòng 6 tháng mà em ý nói Äã viết 200 bà i trên website công nghá»… tóm lại là nhiá»u chi tiết hoà nh tráng quá sức tưá»ng tượng. Nhưng tôi cho rằng Äiá»u Äó không quan trá»ng. Tôi tin là em gái Äó Äã má»t mình Äi ÄÆ°á»£c nhiá»u nưá»c, có thá» không Äá»§ chừng Äó nưá»c như Äã công bá», nhưng má»t mình thân gái dặm trưá»ng dám Äi như em ý cÅ©ng Äã là nghá» lá»±c phi thưá»ng. Ưá»c gì mình ÄÆ°á»£c Äi cùng cô bé Äó thì có phải tuyá»t không.
Ất: – Há» há»! Äã gá»i là Nháºt ký thì phải viết cho chân thá»±c chứ. Nếu em ý thÃch tưá»ng tượng bay bưá»m thì sao không viết truyá»n viá»
n tưá»ng Äi? Hoặc nếu muá»n ná»a tháºt ná»a giả thì bảo là Truyá»n â ký cho Äỡ tranh cãi, Äằng nà y bà y Äặt nói là Nháºt ký nên bá» phản Äá»i là Äúng rá»i.
Giáp: – Nhưng mà mình cÅ©ng phải thông cảm cho em ý má»t tẹo chứ. Thá»i buá»i kinh tế thá» trưá»ng, ngưá»i là m sách ngưá»i ta nghÄ© ra nhiá»u trò lắm. Äôi khi nhấn cái nà y lÆ¡ cái kia, thá»i chá» nà y, bóp chá» ná»…  là tác giả phải chiá»u theo. Khi Äã rÆ¡i và o thế rá»i thì tác giả không thá» nói tháºt âchÄm phần chÄmâ như khi uá»ng bia ÄÆ°á»£c.
Ất: – Ãng nói váºy cÅ©ng có cái lý. Nói là nháºt ký thì là phải viết cho chuẩn, phải tôn trá»ng Äá»c giả chá». Quảng cáo má»t Äằng, viết má»t nẻo, theo tôi cấm là Äúng.
Giáp: – Äúng cái con khá» khô! Cấm hay không phải cÄn cứ và o luáºt xuất bản, sách in ra có giấy phép Äà ng hoà ng, ná»i dung sách không vi phạm luáºt xuất bản thì Äừng hòng cấm. Nếu anh không thÃch Äá»c thì khá»i mua, nếu lỡ mua rá»i mà không muá»n Äá»c thì anh có thá» Äem gói xôi hoặc nhóm bếp. Äằng nà y chá» vì thái Äá» cá»§a ngưá»i viết khó ưa mà anh ta kiến nghá» cấm thì rõ là bá» bóng Äá ngưá»i, lá»i ngá» ngẩn. Nhất là khi chưa Äá»c mà Äã Äá» xuất cấm thì lại cà ng há» Äá».
Ất: – Vá» lý là như váºy, nhưng tôi thấy cứ thế nà o ý. Ngưá»i Äá»c bá» tiá»n ra mua sách, không phải chá» Äá» há»c cái nghá» lá»±c (và cả sá»± liá»u mạng cá»§a tác giả), mà ngưá»i ta muá»n biết chi tiết những trải nghiá»m thá»±c tế cá»§a em, Äá» xem em ý là m Äiá»u kì diá»u Äó bằng cách nà o. Em ý bá»a thêm thì hóa ra là lừa ngưá»i Äá»c rá»i, ngưá»i mua sẽ có cảm giác như mua phải Äá» rá»m. á» Äây có hai khả nÄng, má»t là em ý bá»a tháºt, hai là em ý ká» chuyá»n tháºt như bá»a nhưng lại không giải thÃch thấu Äáo khiến ngưá»i Äá»c tin là chuyá»n bá»a. Cả hai trưá»ng hợp Äá»u như nhau thôi, ngưá»i ta bức xúc là Äúng. Tôi cÅ©ng tẩy chay, cần phải tìm ra sá»± tháºt.
Giáp: – Ãi trá»i Äất quá»· thần Æ¡i! Các ông chê cô bé hoang tưá»ng, các ông còn hoang tưá»ng hÆ¡n khi mà cứ Äòi Äi tìm sá»± tháºt. Sá»± tháºt á? Ãng Äi xét nghiá»m máu cầm kết quả trên tay cÅ©ng chưa chắc là kết quả tháºt Äâu nhá. Thấy má»t vá» dáng bá» vá», trán cao mắt cáºn thì cÅ©ng Äừng vá»i tin bằng tiến sỹ cá»§a ông ta là tháºt nhá. Äến Äạo Äức cÅ©ng còn có Äạo Äức giả nữa là .
Ất: – Ừ nhá»! Chuyá»n má»t cá» bé Äi chÆ¡i, có bá»a thêm và i tình tiết ly kỳ cho giá»ng trong phim thì cÅ©ng chẳng chết ai, thế mà nhiá»u anh cứ Äòi Äè ngá»a ra Äá» tìm sá»± tháºt… Bao nhiêu thứ quan trá»ng sao không thấy ngưá»i ta hò nhau Äi tìm sá»± tháºt, mà cứ phải á»n à o, cứ mải mê hùa và o ném Äá má»t cô bé?
Giáp: – Ãng nói chà phải. Nhiá»u bác lên ti-vi nói hoà nh tráng lắm nhưng chá» có vá»i tin. Tôi cho rằng ngưá»i thông minh thì luôn biết nghi ngá», chá» có kẻ ngu ngá»c thì luôn tuyên bá» là chắc chắn.
Ất: – Ãng chắc chứ?
Giáp: – Chắc chắn.
Ất: – Ha ha…
Giáp: - (phì khói ra tai)
Ất: – Mà thôi, trong chuyá»n nà y, cả ngưá»i viết sách và ngưá»i kiến nghá» cÅ©ng chả có gì hay ho Äá» thiên hạ phải á»n à o. Tôi vá»i ông còn bao nhiêu viá»c phải là m, bao nhiêu thứ cần quan tâm mà cứ ngá»i Äây tranh luáºn và chém gió mất thá»i gian quá. Thôi, ta hãy nhấc mông lên mà Äi là m viá»c thôi nà o.
HienMQ